Đọc truyện tranh Con Gái Tôi Là Một Thiên Tài Âm Nhạc Chapter 35 Tiếng Việt bản đẹp chất lượng cao, cập nhật nhanh và sớm nhất tại NetTruyenPro. Cập nhật : 15/10/2022. Ta Có Một Quyển Hàng Yêu Phổ - Chapter 21. [Cập nhật lúc: 08:51 05/10/2022] Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới. Server 1 Server 2 Server VIP Server VIP 2. Báo lỗi. Bà đặt tên cho đứa con mình là Sọ Dừa. Phú ông nghe tin bà sinh ra một quái thai liền bắt bà mang đi chôn sống, như­ng bà ko chịu. Phú ông bèn đuổi bà ra ở chiếc lều tranh tại góc vư­ờn. Như­ng hằng ngày Phú ông vẫn bắt bà phải đi làm cho nhà ông. Mỗi ngày đi làm về bà mang phần cho Sọ Dừa 1 nắm cơm. Vay Tiền Nhanh. Vừa sinh thằng cu Tý ra thì bồ chị nhảy núi mất, không chút trách nhiệm gì về nhúm ruột để lại. Liệu bề sống ở quê không xong, chị ôm con vọt lên Saigon trọ nơi nhà cô tôi. Ngày ngày trông chị lôi thôi lếch thếch lo cho thằng con, loay hoay một thân một mình, thật tội. Cô chú tôi vốn có thằng con độc nhất học hành lận đận, lại bị bắt lên bắt xuống vì tội đi thảy truyền đơn, vẽ khẩu hiệu, nên hận đời cũng vô bưng, nhà chỉ còn hai ông bà già. Chú tôi làm nghề hớt tóc, thuê cái hàng ba ngoài phố, gần chợ Bến Thành, ngày nào cũng đi từ sớm đến tối mịt mới về. Cô tôi loăng quăng lo công việc nhà suốt buổi sáng, chiều đến lại đi chợ mua cá khô, mực, về tối nướng bán cho đám bình dân nhậu qua thời. Gọi là cô chú, nhưng thực ra không phải bà con ruột thịt, chẳng qua là người làng với bố tôi, và nhỏ tuổi hơn nên nhận nhau là anh em thôi. Nhà tôi ở trước mặt nhà hai ông bà, nên tôi thường qua lại, cô cũng nhờ tôi rảnh rang thì tạt sang thăm chừng hay để mắt trông nhà hộ. … Bạn đang đọc truyện Gái một con tại nguồn Ngày chị bế thằng cu Tý đến, tôi nhìn chị nhỏ nhoi, dáng chân thật thôn quê, nên rất có cảm tình. Trưa nào, lo cho mẹ xong, chờ bà đi nằm, là tôi thót sang để chị có người chuyện trò đỡ buồn. Chị chân chất và bình dị, ăn mặc còn đơn giản, lắm khi trông lôi thôi nữa là khác. Chị đang thời kỳ nuôi con nên ngực bự ô dề, đã vậy chị chẳng khi nào mặc lót nên vú vê rung rung mỗi khi chị đi đứng làm tôi muốn khựng. Tôi nhắc nhở chị nhiều lần trước mặt cô, chị cũng được cô góp lời vào, nhưng xem ra không ăn thua. Chị nói quen ở quê, giờ mặc mấy thứ đó nghe bí rị và vướng víu. Cho nên lúc nào hai vú chị cũng cương sữa, nhọn lên nhỉnh nhỉnh và chìa hẳn ra phía trước. Lắm khi sữa nhiều rỏ dòng dòng làm ướt cả phần áo, in rõ hai đầu vú thâm thâm, ngó rất dị. Cũng lạ lùng là cứ mỗi lần tôi để mắt nhìn xuyên suốt là y như sữa tự động trào ra, chị phải dùng lòng bàn tay đằn lên vú day day mà vẫn không ngưng chảy. Tôi hỏi chị tại sao, chị ấp úng không giải thích được, tôi bạo dạn nói đại Tôi nghe người ta nói đàn bà nuôi con mà bị đàn ông nhìn chằm chằm là cương sữa như thế. Chị tưng tửng đáp Hổng biết có đúng hôn nữa làm tôi cũng hết biết ất giáp ra sao. Lại qua nhiều lần thành quen như người nhà, chị càng bớt đi sự e dè và đôi khi còn ẩu sảng là khác. Rất nhiều lần, đang ngồi tán gẫu thì thằng cu Tý khóc ré lên, chị điềm nhiêm bật giứt áo ra cho nó bú, không e thẹn. Tôi thì ngượng vì chị có thể vạch áo lên được rồi, nhưng chị than tại trời nóng sẵn tuột luôn cho mát. Tôi ớn ợn cái lối tỉnh bơ của chị. Nhìn miệng thằng nhỏ nút chụt chụt đầu vú, tôi vô tình cũng mút mút theo. Chị bắt gặp xà lơ và vẫn thản nhiên để tênh hênh áo ra chứ không khép bớt lại. Tôi say sưa nhìn hai bầu vú tròn no mà nghĩ lung tung trong đầu. Có bữa thấy chạy dọc theo hai bên vú đầy những sợi gân xanh, tôi tò mò hỏi chị Sao vú chị nhiều đường xanh vậy. Chị nhìn xuống và như lần đầu trông thấy nên tỏ vẻ ngạc nhiên Ờ hơ, chị cũng hổng biết sao nữa. Rồi tiện thể chị hỏi mắc mỏ tôi Sao em chú ý kỹ dữ, chính trên người mà chị cũng hổng rành. Vài lần bắt gặp chị và tôi thân mật nhau, cô lại vun vào mới chết Phải đa, con Hai vắng người chăm nom, mày giúp nó một chút cũng tốt. Tôi lí nhí đáp Cháu biết gì mà giúp, có làm cản trở chị ấy thêm thì chắc. Cô lại thêm Cần gì đụng tay đụng chưn, miễn là có mày chuyện trò, hay ra vào, con Hai cũng thấy bớt cô đơn là tốt rồi. Nói nào ngay, cảnh nhà cô chú vắng thật. Buổi trưa trở đi là coi như chỉ có mẹ con chị thôi, nếu tôi không tạt sang thì hổng biết làm gì cho hết ngày, hết buổi. Cho nên chị cũng có vẻ mừng vì có người xì xào bô lô ba la tán gẫu với nhau. Hôm nào mẹ tôi nhờ nhổ tóc sâu hay bảo đọc truyện cho bà nghe, tôi chậm chạy qua thì y như cả hai mẹ con lăn quay ra ngủ vô tư. Lắm lúc tôi phải tần ngần vì chị để thông thốc ngực trần mà ngủ ngon ngủ lành. Tôi lúng túng không biết nên giúp chị kéo vạt áo che, hay cứ để như thế vì sợ rục rịch chị hiểu lầm tôi lợi dụng không tốt. Vậy mà chị chợt tỉnh dậy vẫn tỉnh queo, còn hỏi tôi Chớ sang hồi nào mà hổng lên tiếng. Tôi ấp úng rặn mãi mới ra lời Thấy chị ngủ say nên đứng nhìn canh chừng. Chị cười chúm chím, không ra trách, không ra rầy. Tôi đem việc ẩu xị của chị để nhắc nhở thì chị coi thường Ối, lo chi ba thứ tầm xàm, người ta mê là mê con gái mình ên, chớ có con lùm xùm như tui, ai mê chi mà sợ. Tôi gãi đầu gãi tai, tỏ vẻ băn khoăn, nhìn lom lom vào khoảng ngực trần, chị có vẻ đoán ra nên nói thêm Thì cũng dzị thôi, nuôi con xấu òm, ai mà nảy ý rờ bao giờ. Thấy cái bản mặt tôi đờ đẫn, chị hơi hiểu ra nên hứa Được rồi, lần sau chị sẽ nhớ gài áo lại trước khi ngủ, chịu chưa? Tôi gật gật đầu đồng ý, chị có vẻ ưng. Thằng cu Tý ọc ach thức, chị nhón ôm nó lên và chả hiểu nó có đòi ăn chưa mà chị giúi mặt nó vô ngực cho bú. Thằng nhỏ phản xạ ngửi mùi hơi mẹ thì há cái miệng ra tớp tớp ngay. Tôi bỗng tị nạnh với nó Cái thằng tham, bú đã mà nhác thấy mùi vú cũng a vô liền. Tôi đứng ngẩn ngơ theo dõi. Thằng nhỏ ngậm một bên, sữa ra không kịp nuốt, sặc lên sặc xuống, còn bên để không thì sữa phún ra thành giọt liên tiếp. Tôi hối chị Bịt đầu vú lại để sữa chảy ướt hết. Tôi nghe chị càm ràm Ăn cực mà sữa đâu sanh nhiều dữ, lắm khi chưa kịp tới giờ nó ăn cương nhức khó chịu. Tôi ao ước gì đâu, không dám thố lộ ra, nhưng nghĩ bụng giá được bú dùm cho chị đỡ khổ thì hay biết mấy. Chị nhìn tôi cứ đứng lăng xăng như đi làm rể thì nói ghẹo Chộn rộn tính đi đâu mà lấp ló đứng mỏi chưn, ngồi ghé đây có sao. Chị xê người xích vô nhường chỗ, tôi ngập ngừng ngồi xuống. Mùi sữa hoi hoi làm tôi muốn nghẹt mũi. Nhìn từ ngang bên người, tôi thấy cái bên thằng cu Tý đang mút thì xẹp ra xẹp vô, còn cái bên kia thì thu lu một lọn dầy như bắp chuối hột mới đơm, coi bự dữ. Phần 1 Website chuyển qua tên miền mới là các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!Thế là sau 5 năm mỏi tay mòn gối với cái ghế đại học, tôi cũng đã thoát khỏi cái cảnh sáng ôm cặp đi, chiều lết xác về đầy ngao ngán. Cũng may là ra trường đúng thời hạn, không bị trễ tháng nào, với tôi đó là một hạnh balo lên và đi về quê với cảm giác thật vui sướng, vì tôi sẽ không đi đâu xa nơi này nữa, tôi sẽ làm việc ở đây. Quê tôi là 1 huyện nghèo miền núi, không khí của cái sự nghèo trên núi khiến tôi sảng khoái hơn là cái không khí giàu ở dưới đồng bằng, bụi bặm và xô mới ra trường cũng định ở nhà mấy tháng ăn chơi cho thoải mái, ai dè bố già lại bắt đi làm ngay, ngán ngẩm. Chả là bố già có quen mấy ông bạn bên công ty xây dựng, nghe nói có thằng con mới ra trường học ngành kỹ thuật nên nhận ngay vì là chỗ quen thân với nhau. Ôi thế là đi tong cái kế hoạch nghỉ xả hơi của mình, đau ngày hẹn đi làm, mình ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị cho công việc đầu tiên trong đời, nhìn kỹ thì thấy mình cũng hơi đập chai thế nào ấy. Lượn lờ vài vòng cái huyện nghèo xem thử bao năm qua có gì thay đổi không rồi mới chịu tới cái địa chỉ công ty bạn của bố già. Vừa vào cửa đã gặp ngay tên bụng bự, dáng có vẻ ngầu, chắc là giám đốc đây.– Chào chú, cháu là con bố Minh, sáng nay bố bảo cháu chạy qua đây gặp chú. – Tôi mở lời chào ông ấy trước.– Chào cháu, bố cháu đã nói chuyện với chú rồi, không ngờ cháu cũng bảnh trai quá nhỉ. – Ông ấy chào lại tôi.– Dạ, cảm ơn chú.– Uh, thôi ngồi lại đây rồi chú sẽ hướng dẫn sơ qua công việc cho chuyện tầm khoảng nửa tiếng là xong, vì là mới ra trường chưa có kinh nghiệm nên ông ấy giao cho mình nhiệm vụ giám sát công trình hàng ngày cho công công việc thì vui cũng vui, nhưng cũng buồn thúi ruột các bác ợ, công trình ở đâu thì mình ở đó, nghĩa là không được ở nhà thoải mái, mà phải ăn dầm ở dề với cái lũ xi măng, cát, sỏi… nghĩ đến thế là nản. Cái công trình chết tiệt này cách nhà mình tận 70km, làm phải ôm đồ đạc tới đó thuê trọ, cũng may cái nhà trọ đó cũng gần cái công trình của công ty đang làm. Ngày ngày ra công trình, chán lại nhảy ra quán cà phê ngồi, ngày nào cũng như ngày nào thật là buồn chán với cái công việc trình mình đang giám sát là trường học, các cô giáo ở đây thì cũng chẳng có cô nào hấp dẫn cả, vừa già vừa xấu, nếu trẻ thì cũng lùn và nhan sắc chẳng có gì nổi bật. Bỗng 1 hôm buồn chán mình la cà lên hành lang mấy phòng học cũ dạo chơi, thấy 1 phòng học vẫn còn mở cửa, đi ngang qua thì thấy 1 cô đang ngồi làm việc, thấy cô này cũng xinh xắn, dáng người cũng đẹp, mình mới lân la nói chuyện cho vui.– Hết giờ làm rồi mà vẫn còn làm là phí phạm tiền của nhà nước nghen cô.– Sao lại phí? – Thấy mình nên cô cũng nhoẻn cười hỏi lại. – Thì hết giờ mà cô còn ngồi thì phí tiền điện chứ sao.– À, thế cũng nói được. – Thấy mình vui tính nên cô cũng chuyện vô phòng, mình ngồi tự nhiên, thấy cô này có vẻ dễ thương nên mình thoải mái nói chuyện, mình hỏi– Cô là giáo viên chủ nhiệm lớp này hả?– Ừ, hôm nay gần hết năm học nên chị ngồi làm thêm cho cô này đổi cách xưng hô nên mình cũng theo luôn, hỏi tiếp– Mấy chị thì sướng rồi, chuẩn bị nghỉ hè xả hơi thoải mái.– Hì, nghề nào cũng có cái mệt mà em. Mà hình như em làm gì ở dãy phòng học mới đang xây hả?– Dạ, em đang giám sát cái phòng học của trường mình, ra vô hoài cũng chán nên em đi dạo lung tung quanh trường cho vui.– Ừ, nhà em ở đâu vậy, chắc không phải dân ở đây phải không?– Nhà em ở trên huyện, giám sát công trình này nên thuê nhà trọ gần đây để tiện đi làm.– Hì, vậy chắc mới tới nên cũng buồn phải không, ráng xong công trình rồi lại được về nhà ý nói 1 hồi rồi chị ấy cũng cắm cúi vào máy tính làm việc, mình ngồi lấy nước uống rồi móc điện thoại ra chơi game, lâu lâu nhìn trộm chị ấy. Công nhận chị ấy có gương mặt dễ nhìn thiệt, xinh xắn, nước da cũng trắng trẻo, thân hình đầy đặn múp máp. Mình đoán chị ấy hơn mình khoảng 5 tuổi. Mình tiếp tục câu chuyện– Chị dạy ở đây lâu chưa?– Chị làm được 2 năm rồi em.– Nhà chị ở đây hả.– Ừ, nhà chị cũng cách đây khoảng gần chị ấy chăm chú vào máy tính làm việc nên mình cũng không hỏi nữa, sợ làm xao nhãng công việc của chị ấy. Ngồi cũng buồn, mình đứng dậy đi lòng vòng quanh phòng, lấy mấy cuốn sách lên xem thử có sách gì hay không để đọc cho vui. Lúc này mình đang đứng chỗ giá sách phía sau lưng chị ấy, ở phía sau nên mình dòm chị ấy lâu hơn, kỹ hình của chị đẹp thiệt, vòng eo uốn lượn xuống tới cặp mông nở nang trong cái quần tây trông thật đẹp và hấp dẫn, cặp mông chắc cũng phải 93 là ít. Nhìn mà muốn sờ vào quá. Lâu lâu chị với tay ra sao kéo vạt áo thun xuống để khỏi lộ vùng thịt chỗ lưng quần, nhìn mà thấy hấp dẫn quá mấy bác ạ. Mình nhẹ nhàng lấy con smartphone ra chụp lén cặp mông đầy khêu gợi đó ở phía sau. Thấy chị đứng dậy gấp máy tính lại, chắc là về nhà đây. Thấy vậy nên mình cũng chào chị rồi đi ra chỗ dãy nhà đang xây.– Thôi em xin phép xuống chỗ công trình đây chị.– Ừ, em đi đi. Chị cũng chuẩn bị về luôn đây. Định ngồi tí mà ai ngờ trễ quá không kịp nấu nướng gì cho chồng con vậy thì biết chị đã có chồng, tự dưng thấy buồn chút chút.– Hì, phụ nữ mà đam mê công việc quá không tốt đâu nghen chị.– Ừ, chị biết nói và nở nụ cười trông xinh quá cỡ, lòng tôi cảm thấy xao xuyến bồi hồi, ước gì mình được là chồng của chị ấy để được sờ mó cặp mông kia cả ngày. Chị đi ra khóa cửa lại, dáng người chị cao nên khi khóa cửa phải khom lưng xuống, cặp mông chìa ra phía trước mặt tôi, tim tôi bỗng rạo rực thèm khát. Cặp mông đẹp quá, mông của hoa hậu cũng chỉ tròn đẹp thế này là cùng, đôi chân dài sao mướt rượt, ước gì. Tôi chỉ kịp nhìn chứ biết là không kịp rút điện thoại ra chụp lén nữa rồi, vài giây ngắn ngủi nhưng nó in sâu vào tận trí não của tôi không sao quên về với tâm trạng xao xuyến, giống như tình yêu sét đánh vậy. Không! Tình dục sét đánh có lẽ hợp lý hơn, vì tôi rất muốn lên giường với chị để thỏa lòng nắn bóp cặp mông quán cơm ăn đại cho xong bữa rồi về phòng trọ nằm, lấy sức chiều đi làm. Nhưng trưa nay không như trưa mọi ngày, giấc ngủ có vẻ khó đến hơn, có lẽ tại chị, đúng hơn là tại cặp mông của chị làm tôi cứ nhớ mãi, cặp mông gì mà nảy nở như mông của các hoa hậu trên truyền hình, rất tròn và cân đối, nảy nở, với tay lấy điện thoại ra xem lại tấm hình chụp lén, cơ hồ như muốn xuất tinh vì những suy nghĩ bay bổng trong đầu, rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ, trưa đó tôi đã mơ một giấc mơ thật tận 2 giờ chiều tôi mới lò mò dậy ra công trình, trời nắng thật đẹp, dễ chịu. Đâu đó có tiếng ồn ào của mấy người công nhân. Nhìn ra phía chỗ cầu thang, thấy 2 tên đang lời qua tiếng lại, lại chuyện gì nữa đây không biết. Lại gần thấy 1 anh đang ôm mặt rên la, thì ra anh kia vác khúc cây dài ra sau vứt, khi đi vô tình khúc cây quẹt trúng mặt anh kia, trầy xước cũng nhẹ. Mà chả hiểu lời qua tiếng lại kiểu gì 2 tên này sáp vô quất nhau, làm mình hoảng hồn nhảy vô can. Can mãi không xong bực quá mình nói– Nếu 2 anh mà đánh nữa thì tôi sẽ gọi giám đốc công ty mấy anh vẻ lời dọa này có hiệu lực, vì thấy 2 tên này đứng im, giảm bớt sự hùng hổ xuống. Mình cũng nhẹ người, đúng là môi trường lao động phức tạp thiệt, hở tí là lôi nhau ra solo. Dạo vài vòng công trình thì thấy cũng chả có việc gì cần chỉ trỏ, đành ra ghế đá sân trường ngồi tắm nắng, vừa ngồi vừa hy vọng chị ấy sẽ chạy lên trường để làm đồng hồ thì thấy hơn 2h30 chút. Chắc chị ấy không tới đâu. Đang định ra ngoài cổng làm ly cà phê cho tỉnh táo thì thấy bóng dáng ai quen quen. Hehe, chị kia rồi, thôi hẹn cà phê lúc khác vậy, dáng chị cao ráo ngồi trên chiếc Click màu đen, công nhận dáng chị nhìn sang trọng vãi, ăn mặc chỉnh tề không luộm thuộm màu mè như mấy bà ở đây. Có lẽ dáng chị đẹp nên quan trọng cái mặc, cũng có thể là dáng chị đẹp nên mặc gì cũng đẹp, đợi chị chạy tới rồi tôi nở nụ cười chào chị– Chị siêng làm thế, nay ngày nghỉ mà?– Ừ tại nhà chị không có internet, nên lên đây làm tiếp cho chị vào phòng rồi tôi lẽo đẽo vô, giả vờ xin uống nước để được ngắm nhìn người đẹp. Sáng giờ mải mê với cặp mông quyến rũ kia nên chưa kịp hỏi tên chị là gì.– Chị tên gì vậy, nói chuyện cả buổi sáng mà em vẫn chưa biết.– Ah, chị cũng mải làm nên quên giới thiệu, chị tên là Trâm, gái 1 con 30 tuổi – chị vừa nói vừa cười làm tim tôi rung lên nhẹ nhẹ, giọng nói của chị nghe sao mà ấm áp, dễ chịu.– Em tên Vương, trai chưa con 24 tuổi. – Tôi trêu chuyện hồi lâu thì cũng hết chuyện nói. Chà, nghĩ chuyện gì để nói tiếp đây ta. Mới gặp thì nói nhiêu đó cũng là nhiều rồi. Chợt nhìn vào cánh tay trái của tôi có vết trầy nhẹ, do lúc nãy can 2 cha nội kia nên bị va quẹt vô bức tường gạch mới xây. Thế là có chuyện để nói rồi, tôi giả vờ suýt xoa rồi nói– Trong phòng có oxy già hay cồn không chị?– Ừ có em, làm gì thế?– Nãy em bị trượt ngã nên tay bị trầy khó chịu quá, cho em ít để sát khuẩn.– Ôi xui thế, ngoài đó gạch đá cây cối ngổn ngang dễ bị vướng chân lắm, mà bị lâu chưa mà giờ nói nói.– Em định vô hỏi chị lúc đầu nhưng mải nói chuyện với chị nên quên mất tiêu. May mà còn nhớ, haha.– Gớm, còn nhỏ mà ăn nói lanh đưa cho tôi chai cồn, xắn cánh tay áo lên để nhỏ vào, vì vết trầy ở bắp chuột phía sau cánh tay nên cũng hơi khó khăn cho việc quan sát và sát khuẩn. Trong khó ló cái khôn, nhờ thế mới có cái để nhờ chị giúp, tôi nói– Chị giúp em với được không, vết thương ở phía sau nên em khó nhìn để sát trùng quá.– Ừ để rời khỏi ghế bước lại phía tôi, ngồi cạnh tôi ở phía sau. Mùi hương nhè nhẹ thoáng qua, chả biết là mùi gì nhưng có vẻ rất phụ nữ, quyến rũ. Chị cầm chai cồn thấm vào bông gòn rồi thoa vào vết trầy của tôi, tôi ngoái cổ lại nhìn, tranh thủ lúc đó nhìn lén ngực chị luôn. Hôm nay chị mặc áo thun trắng ôm sát người, tôn lên những đường cong hấp dẫn mà không phải người phụ nữ nào cũng có những đường cong đẹp mê hồn như len lén nhìn vào khe ngực say đắm, ngồi gần nên tôi cảm nhận được nhịp thở rung nhẹ qua 2 bầu ngực của chị. Vú chị thì vừa phải không to không nhỏ, trong rất vừa vặn, tựa 2 quả cam Vinh, tròn trịa sau lớp áo ngực màu tím. Chim tôi rung lên nhè nhẹ. Sợ nhìn lâu sẽ bị phát hiện nên thôi không nhìn nữa, quay đầu lại nhắm mắt ghi nhớ thật kỹ giây phút đó. Xong xuôi chị đứng lên trở lại bàn làm việc, nhìn dáng chị đi trước mắt, mông đít ngúng nguẩy theo sau là tôi cố gắng lắm mới kìm nén được, lúc này chỉ cần ai đó bóp nhẹ vào chim thôi là tôi sẽ bắn xối xả ngay lập việc của chị cũng nhanh chóng hoàn thành, sắp xếp tài liệu bỏ vô cặp chuẩn bị về, tôi đành đứng dậy chào chị trước để xuống lại với mấy anh công nhân chán ngắt– Thôi em xuống dưới đã, chị làm rồi về sau.– Ừ em đi đi, chị cũng chạy qua kia có tí việc. Khi nào rảnh thì ghé nhà chị chơi, ở xa mới tới chắc em cũng buồn vì chưa có câu nói đó lòng tôi vui sướng rụng rời, thế là xin số điện thoại của chị để bữa nào liên lạc mời chị ly cà phê cho vui. Hôm nay trời thật đẹp! Web server is down Error code 521 2023-06-13 035101 UTC Host Error What happened? The web server is not returning a connection. As a result, the web page is not displaying. What can I do? If you are a visitor of this website Please try again in a few minutes. If you are the owner of this website Contact your hosting provider letting them know your web server is not responding. Additional troubleshooting information. Cloudflare Ray ID 7d675f69ab20b91a • Your IP • Performance & security by Cloudflare

truyen dam gai mot con